
Cháy rừng không leo lên núi mà quay, lại đi lôi ông Phó Chủ tịch UBND tỉnh Lào Cai ra đứng giữa đường, phưỡn bụng trước cổng nhà thờ đá giữa thị trấn Sa Pa để phỏng vấn, gọi là “tường thuật trực tiếp”.
Cháy ở trên rừng, nhưng “Truyền hình trực tiếp” ngay giữa phố thị.
Không biết trên thế giới, còn có loại Truyền hình nào, ở đâu lại dễ dãi, ẩu tả đến vậy?.
Nhớ lại mỗi lần bão lụt, Truyền hình cứ lôi hết Bí thư, Chủ tịch các tỉnh thành ra đứng giữa mưa để phỏng vấn mà thấy nó phản cảm, phản tuyên truyền, lố bịch, kệch cỡm!.
Ừ thì tại-do-bởi mấy cậu Phóng viên Truyền hình kém cỏi cứ đòi phỏng vấn, cứ chĩa máy quay vào những hình ảnh không đáng quay.
Nhưng sao các ngài lãnh đạo lại cứ thích trả lời phỏng vấn, cứ khoái… chường cái mặt lên rồi vung tay hùng hồn, oang oang trên Truyền hình những lúc như thế?.
Có thể cậu nhà báo kia non tay, nhưng chẳng lẽ cái ra đa chính trị của các vị quan chức cũng… điếc hết rồi sao?.
Nhìn xem những thước phim “tường thuật” này, mới hiểu vì sao đa phần những bức ảnh, thước phim sống động về các thời khắc lịch sử quan trọng của đất nước, của dân tộc lại không phải của các Nhà báo Việt, mà hầu hết được ghi lại bởi các ký giả ngoại quốc.
* Hình ảnh chỉ có tính minh họa, không liên quan đến nội dung bài viết.
* Hình được lấy trên mạng xã hội.
0 nhận xét: