Login
Nhãn: ,

EM ĐANG SỐNG, TRÊN ĐỊA ĐẦU HÀ GIANG

Mai Thanh Hải - Trên trập trùng núi đá Hà Giang, nơi phên dậu Tổ quốc, có những đứa trẻ đang vượt lên mọi vất vả, gian lao để mà sống, như cha ông chúng cũng đã vượt lên để sống và bảo vệ biên cương, cho mình được yên lành nơi hậu phương.

Hôm rồi, mình viết bài "Ăn mèn mén", kể lại chuyện bọn trẻ con THCS Lũng Cú, cũng như bao đứa trẻ khác ở Hà Giang phải ăn mèn mén để sống, tồn tại, học cái chữ và lớn.

Nhiều bạn đọc nhắn tin, comment trao đổi, đại ý: Ăn mèn mén rất bổ dưỡng; bà con ăn thế bao năm rồi...

Mình không thể nào trả lời từng comment có nội dung tương tự như thế, bởi mình đưa ngay vào spam.

Xin lỗi các bạn ấy, bởi việc vào đọc bài về bọn trẻ con và đau đáu góp ý, bàn luận là khẳng định sự quan tâm của các bạn, với con trẻ rồi.

Thế nhưng mình cùng xin được nói thẳng: Mèn mén là bột ngô, hay nói chính xác là cám ngô, ở những nơi khác chỉ dành cho lợn (heo) ăn. Đố các bạn khen ngon ấy, có thể nhá được đến ngày thứ 2 đấy!.

Mình đã từng chứng kiến cảnh những đứa trẻ con quen ăn mèn mén, được hôm ăn cơm trắng do có đoàn hảo tâm đến giúp đỡ, chúng nó ngồi học mà mũi cứ phồng to, hít lấy hít để và khi được rời lớp xuống nhà ăn, cả bọn à à lao bụp xuống nhà ăn, bâu chặt cửa sổ, mắt sáng quắc nuốt nước bọt ừng ực...

Hôm qua, chị Thành - một chị gái nhà ở Kim Mã, rất tích cực tham gia "Cơm có thịt" và còn vận động rất nhiều người thân tham gia chương trình, gọi điện cho mình cũng kể 1 chuyện tương tự như vậy và bảo: "Đi du lịch và ăn chơi tý, như kiểu thêm nếm cho biết, khác hẳn với ăn từng bữa từng ngày, năm này qua năm khác!".

Chị Thành thú thật: "Xem hình chúng nó ăn mèn mén, hỏi thêm về bạn bè hay lên miền núi, thấy thương và cảm giác như mắc nợ, cả 1 đêm!" và thì thào: "Giúp chị liên hệ, tặng bọn trẻ con mấy trường gần biên giới 1 tấn gạo để chúng nó ăn thêm nhé!". Tuyệt quá bà chị!.

Chuyện của chị Thanh và bao bạn bè, mấy hôm nay cứ thì thào ngồi bạn giúp đồ ăn, vật dụng và tỷ thứ be bé nhỏ nhỏ cho bọn trẻ con nơi địa đầu phên dậu Hà Giang, khiến mình cứ luẩn quẩn: Chúng ta không thể thay đổi được cuộc sống của hàng vạn con trẻ Hà Giang, đang ăn bột ngô thay cơm, nhưng ít nhất, những hành động nho nhỏ, thường thường của mỗi người với chúng, cũng để chúng và bao người lớn biết rằng mình không là "sinh vật lạ", cho những du khách ngang qua hú hòa nhảy xuống chụp ảnh, quay phim rồi lại hí hởn lên xe, phóng đi tít tắp.

Đầu tuần rồi, tặng mọi người mấy hình về trẻ em Hà Giang, để mọi người biết các em đang sống, đang tìm học con chữ như thế nào...
-------------------------------------------------------------------------------------------------------------- 


3 chị em đi chợ

Không đi học, mổ phát giờ...

Nhà cháu ở Phó Bảng

Rất hiên ngang nhưng... hỏng khóa quần

Sống trên đá nên rất thạo leo núi đá

Con chào...

Bữa cơm trưa - mèn mén dọc đường lên nương

Má đỏ hơn màu sơn xe

Vừa đi học vừa trông em

Lăn lê bò toài

Chụp trước cổng nhà có đám cưới

Chăn bò

Chơi bên biển ghi tên Liệt sĩ hy sinh trong chiến tranh biên giới phía Bắc

Theo mẹ lên nương

Theo mẹ xuống chợ

Con thèm bánh nhưng con chỉ nhìn, không đòi mẹ mua đâu

Em thì phải bán chó, lấy tiền mua gạo

Đừng buồn như thế con nhé! Mai này sẽ mua chú chó khác cho con

Con ăn ngô bên cạnh mẹ

Ông và cháu

Chị và em

Lạnh lắm nhưng không tất giầy

Đi giữa phố đào

Bình luận Facebook

Bình luận Blogspot

0 nhận xét:

Các tin khác

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
blog tình yêu © 2012 | Designed by Nguyễn Tâm , Facebook: https://www.facebook.com/huongtoicongnghe